Sau khi quan sát tình huống trong dãy núi, Ninh Dạ bắt đầu hành động.
Y đi tới cửa hang núi, gọi Điền Viễn Trung tới: “Mục tiêu đã xuất hiện, tiếp theo ta sẽ ra trận. Ngươi và mọi người chờ ở đây, lúc nào nhận được tin của ta mới đi vào.”
Điền Viễn Trung nghi hoặc: “Tuyệt Vân lĩnh khó truyền tin, làm sao chúng ta nhận được tin?”
Ninh Dạ tiện tay gắn một nắm Nguyệt Ảnh Hàn Sa vào vách tường bên cạnh: “Đến lúc đó trên đây sẽ có chữ viết, các ngươi hành động theo chỉ thị là được.”
Đây là năng lực sau khi y lĩnh ngộ được pháp tắc đại đạo hệ quang, cố thể trực tiếp dùng tia sáng viết chữ, tuy mờ nhạt khó đọc nhưng không gây khó găn gì cho người tu hành.
Sau dặn dò, Ninh Dạ trực tiếp đi vào trong Tuyệt Vân lĩnh.
Có Thái Âm môn đi trước dò đường, có Tân Tiểu Diệp truyền tin, Ninh Dạ đi đường thuận buồm xuôi gió, không gặp bao nhiêu phiền phức.
Nhưng không ngừng đi sâu vào, mâu mù càng ngày càng đậm, tầm nhìn cũng bị hạn chế, cho dù Ninh Dạ có tu vi Hoa Luân, còn tu hành theo đại đạo hệ quang, y vẫn không thể nhìn xa hơn mười trượng.
Đối với một người tu hành, tầm nhìn như vậy chẳng khác nào đưa tay không thấy được năm ngón.
Nhưng Ninh Dạ không vội.
Y không ngừng đi sâu vào trong, cảm ứng của Thiên Cơ điện cũng càng ngày càng mạnh, cho dù không có Côn Lôn kính y cũng cảm nhận được mảnh vỡ Luyện Yêu tháp đang ở phía trước.
Theo lý mà nói, lúc này chỉ cần vận dụng Thiên Cơ điện là mảnh vỡ sẽ tự động bay tới, nhưng cho dù cảm ứng mãnh liệt ra sao vẫn không xảy ra chuyện này.
Ninh Dạ không lấy làm lạ - cũng như Tù Tiên cốc, Tỏa Long liên, chắc chắn mảnh vỡ Luyện Yêu tháp đã xảy ra biến hóa, nếu không đã chẳng sinh ra rất nhiều loại yêu thú kỳ lạ.
Xoạt!
Trong mây mù, một con yêu thú đột nhiên xông ra.
Trông nó như con thằn lằn nhưng kích thước lớn tới kinh người.
Đã biết yêu thú ở đây rất quỷ dị nên Ninh Dạ không chiến đấu trực diện mà lóe lên một cái, xuất hiện sau lưng con thằn lằn.
Y vung tay, sau lưng con thằn lằn đã có một vết máu.
Còn thằn lằn gào thét cắn trả, Ninh Dạ nhẹ nhàng né tránh, không ngờ tốc độ của nó cực nhanh, còn tăngt ốc trong nháy mắt, ép cho Ninh Dạ không thể không dịch chuyển lên lần nữa để bỏ chạy, trong lòng cũng bị dọa tới mức mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
Quả nhiên yêu thú ở đây nhanh nhạy tới đáng sợ.
Cũng may chiêu lấp lóe của y là đạo chứ không phải thuật, vì vậy không bị linh lực loạn lưu ở đây gây ảnh hưởng, lúc này y không ngừng lấp lóe, khóa chặt sau lưng con thằn lằn, từng đòn thủ đao chém xuống, đã cắt toàn bộ con thằn lằn ra.
Yêu vật ở đây mạnh về công kích, tốc độ, số lượng chứ sinh mệnh lực rất bình thường.
Bị Ninh Dạ hành hạ như vậy, cuối cùng con thằn lằn không chịu nổi, kêu rên rồi ngã xuống.
Ninh Dạ đã bắt đầu nghiên cứu móng vuốt và hàm răng của con thằn lằn.
Điều khiến Ninh Dạ ngạc nhiên là, không ngờ y không tìm thấy độc tố gì trên đó.
Ồ?
Thế này là sao?
Chẳng lẽ con này là ngoại lệ?
Sau khi suy nghĩ, Ninh Dạ lại tiếp tục đi tới, đồng thời vận dụng toàn diện Côn Lôn kính.
Có Vấn Thiên thuật bản thăng cấp kết hợp với Côn Lôn kính, Ninh Dạ nhanh chóng tìm ra một con yêu thú lạc đàn, sau khi giết chết như lần trước, y lại phát hiện trên người con yêu thú kia cũng không có độc tố gì.
Ninh Dạ ý thức được, hoặc là yêu thú ở nơi này đã mất năng lực kịch độc kia, hoặc là năng lực kịch độc này chỉ tồn tại trên vật sống.
Xét thấy bản thân sẽ không may mắn như vậy, Ninh Dạ nghiêng theo giả thuyết thứ hai.
“Tức là... còn phải bắt sống một con?”
Lần thứ ba ra tay.
Lần này Ninh Dạ tìm thấy một con xà yêu.
Ninh Dạ chém đứt nửa thân thể của nó, nhân lúc nó chưa chết, y dùng phù chú cố định miệng của nó, kiểm tra hàm răng.
Lần này rốt cuộc cũng có phát hiện.
“Quả nhiên bên trên có bổ sung năng lượng đặc thù nào đó.”
“Như vậy, đây không phải là độc.” Ninh Dạ đưa ra kết luận.
Ninh Dạ không biết nhiều tư liệu về Luyện Yêu tháp, nhưng bây giờ xem ra, không chỉ đơn giản là Luyện Yêu tháp gắn thêm độc cho yêu thú, mà giống như trao cho chúng một loại năng lực pháp thuật thần thông nào đó.
“Thú vị” Ninh Dạ tự nhủ: “Nếu đã như vậy, chắc cũng có cách đối phó.”
Nghĩ tới đây, Ninh Dạ đã phóng thích Thiên Cơ điện.
Tuyền Cơ xích tỏa sáng rực rỡ, Càn Tự Bí chậm rãi chuyển động.
Càn Tự Bí là pháp thuật lý giải huyền cơ bí ẩn trong thiên hạ của Thiên Cơ môn, đáng tiếc nó chưa được hoàn thành.
Nhưng Ninh Dạ biết, muốn lý giải bí mật của Luyện Yêu Tháp không thành vấn đề, dù sao hai bên có cùng nguồn gốc, nếu Càn Tự Bí còn không tra được bí mật của Luyện Yêu tháp, thế thì nó chẳng có giá trị gì thật.
Huống chi, Ninh Dạ còn thi triển Vấn Thiên thuật.
Côn Lôn kính chuyển động, Càn Tự Bí bay cao, chiếu rọi hào quang của nó xuống một cái răng nanh khác của con xà yêu.
Đồng thời, Côn Lôn kính bắt đầu lấp lóe từng phù văn huyền ảo, đại đạo huyền cơ chất chứa bên trong đã bắt đầu hé lộ, quá trình hoàn toàn không có gì trắc trở.
Chỉ trong chốc lát, Ninh Dạ đã hiểu.
“Hóa ra là thế.” Sau khi đã hiểu tình hình, Ninh Dạ cười ha hả, tiện tay kết liễu con xà yêu đang thoi thóp.
Hóa ra mảnh vỡ Luyện Yêu tháp trao cho yêu vật một loại thần thông kỳ diệu tên là độc Kinh Cức.
Tuy danh nghĩa là độc nhưng thực chất không phải độc mà là một thủ đoạn tinh diệu được tinh luyện từ đạo về độc dược, có thể phát huy hiệu quả tương tự như kịch độc, khiến cho kẻ trúng phải khó lòng khỏi hẳn, ảnh hưởng rất lớn.
Năm xưa Thiên Cơ môn sáng tạo ra thần thông này, thực ra là vì đối phó với những kẻ thù của Thiên Cơ môn.
Năm xưa Thiên Cơ môn chế tạo Thiên Cơ điện, đã đắc tội với vô số đồng đạo. Bọn họ cũng biết mình đắc tội với quá nhiều người, phiền phức cũng tăng thêm. Lòng tham không khiến bọn họ dừng việc chế tạo nhưng ít ra cũng bố trí đối phó.
Độc Kinh Cức chính là một trong những phương thức đối phó.
Tác dụng chủ yếu của nó là bồi dưỡng đại lượng yêu thú uy hiếp được cường giả và đại năng - đối thủ đông đảo, để bù đắp cảnh túng quấn thiếu nhân lực của môn phái, chế tạo đại lượng yêu thú kinh khủng làm thú binh là phương pháp rất thích hợp.
Chính vì vậy, đám yêu thú mà Luyện Yêu tháp rèn luyện có thực lực thấp kém nhưng tốc độ cực kỳ nhanh chóng, độc tố hung ác. Nhiệm vụ chính của bọn chúng không phải giết chết mà là truyền độc tố vào thân thể đối phương.
Nhưng pháp thuật này do Luyện Yêu tháp sáng tạo ra, chỉ thích hợp với thú binh chứ không thích hợp với tu sĩ.
Còn phương pháp đối phó cũng rất đơn giản, nó chuyên dùng để đối phó với kẻ địch của Thiên Cơ môn, cho nên chỉ cần vận chuyển Thiên Cơ tâm pháp là dễ dàng giải quyết được.
Thời khắc này, sau khi hiểu tác dụng của độc tố, Ninh Dạ tiếc nuối lắc đầu; “Đáng tiếc, không thể tự sử dụng.”
Nếu mình có thể nắm giữ độc Kinh Cức, kết hợp với máu của La hầu, Ngưng Quang Thành Nhận, chắc chắn sẽ thành vũ khí giết chóc cực kỳ lợi hại, thậm chí có đối phó với cảnh giới Vạn Pháp thì Ninh Dạ cũng nắm chắc được vài phần.
Nhưng Ninh Dạ đột nhiên ý thức được tất cả hạn chế đều có thể phá vỡ.
Mình còn chẳng dựa vào Thiên Cơ điện, sao lại bị giới hạn trong chuyện này?
Bây giờ không thể không có nghĩa là sau này không thể!
Hơn nữa mình không dùng được nhưng đâu nghĩa là đại sư huynh không dùng được.
Triệu Long Quang có Yêu Thể Hoàn Hảo, có thể sử dụng độc Kinh Cức.
Nghĩ đến đây, Ninh Dạ vận chuyển Côn Lôn kính, nhắm vào mảnh vỡ Luyện Yêu tháp rồi lại lên đường.