TRUYỆN FULL

[Dịch] Tiên Ma Đồng Tu

Chương 124: Vạn Kiếm Thức

Dưới đài tiếng nghị luận dần dần dấy lên, trên lôi đài, Diệp Tiểu Xuyên và Cố Phán Nhi cuối cùng cũng ngừng nói chuyện phiếm.

Cố Phán Nhi cất cao giọng nói: "Tốt, vậy để ta xem ngươi giấu tài, nén giận nhiều năm như vậy, đến cùng có bản lĩnh gì hơn người."

Nói xong, thân hình yểu điệu của nàng đột ngột bay lên, thân thể tinh tế linh lung từ trên lôi đài bỗng nhiên mọc lên từ mặt đất.

Trong nháy mắt này, chuôi tiên kiếm Phần Yên trong tay nàng bỗng nhiên bùng lên hỏa diễm, không chỉ hoàn toàn bao phủ thân thể của nàng trong quan mang kỳ lạ của hỏa diễm, mà trên bầu trời lôi đài, một bức tường lửa dữ dội cũng bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung!

Vô số hỏa diễm khí kiếm từ trong bức tường lửa nhanh chóng như tia chớp mà tách rời. Trong nháy mắt, gần năm sáu ngàn thanh thần kiếm hỏa diễm tràn ngập toàn bộ bầu trời.

Những hỏa diễm khí kiếm nhỏ bé chi chít này nhanh chóng xuyên qua bức tường lửa dữ dội, đồng thời rung lên, phát ra tiếng kiếm minh ong ong đinh tai nhức óc như lôi đình.

Diệp Tiểu Xuyên ánh mắt ngưng tụ, giờ phút này hắn cuối cùng cũng nhận thức trực quan được sự chênh lệch tu vi giữa Cố Phán Nhi và Tôn Nghiêu.

Tôn Nghiêu sử dụng Thần Kiếm Bát Thức, nhiều nhất chỉ có thể ngưng kết không chế ba ngàn thanh khí kiếm, nhưng Cố Phán Nhi lại ngưng kết khống chế số lượng khí kiếm gần gấp đôi Tôn Nghiêu!

Diệp Tiểu Xuyên không có nhận sợ!

Hắn đối mặt với bức tường lửa khổng lồ trên bầu trời, cả người nghịch thiên mà lên, cũng xông về bầu trời, dùng sức bổ Vô Phong trong tay xuống ầm ầm, sau lưng hắn xung quanh trên bầu trời xuất hiện ước chừng hai ngàn thanh khí kiếm màu xanh.

Ban đầu trong số các đệ tử quan chiến xung quanh lôi đài, có một số ít người vẫn đang mong đợi Diệp Tiểu Xuyên sẽ sáng tạo nên kỳ tích trong cuộc tỷ thí này.

Nhưng khi trực tiếp nhìn thấy lĩnh ngộ của hai người sau khi sử dụng Thần Kiếm Bát Thức, những người này đều đột nhiên im lặng.

Về số lượng, số lượng khí kiếm hỏa diễm gần gấp ba số lượng khí kiếm màu xanh!

Mọi người đều nhận thức rõ ràng Cố Phán Nhi có đạo hạnh cao hơn Tôn Nghiêu, chỉ sợ Diệp Tiểu Xuyên dù ngưng kết được khí kiếm màu xanh, e rằng cũng không thể tái hiện chiến tích như lúc đối đầu Tôn Nghiêu, dùng một khí kiếm đánh tan hai thanh kiếm khí của đối phương.

Dưới lôi đài, Tiểu Trì há hốc miệng, lẩm bẩm: "Ta bỗng nhiên có một dự cảm xấu."

Bách Lý Diên bên cạnh thản nhiên nói: "Phần Yên tiên tử mới là một trong số ít cao thủ trẻ tuổi xuất chúng của Thương Vân môn thế hệ này. Về tu vi Âm Dương Càn Khôn Đạo, Diệp Tiểu Xuyên còn cách xa Phần Yên tiên tử cả vạn dặm."

Tiểu Trì rùng mình, lo lắng hỏi: "Bách Lý tỷ tỷ, Tiểu Xuyên ca ca sẽ không bị thương chứ?"

Bách Lý Diên liếc mắt một cái, nói: "Bị thương là phúc khí của hắn, tên gia hỏa này ăn nói bừa bãi, không biết giữ mồm giữ miệng, lại còn sĩ diện hão, sớm đã đắc tội đầy mình với Phần Yên tiên tử, chỉ sợ chỉ cần Phần Yên tiên tử sử dụng chiêu thức thứ bảy Vạn Kiếm Thức trong Thần Kiếm Bát Thức, ngay cả Tiểu Xuyên ca ca của ngươi cũng không chịu nổi."

Thần Kiếm Bát Thức, đúng như tên gọi, có tám thức, theo thứ tự là: Ngự Kiếm Thức, Khống Kiếm Thức, Huyễn Kiếm Thức, Ngưng Kiếm Thức, Bách Kiếm Thức, Thiên Kiếm Thức, Vạn Kiếm Thức, thức thứ tám cuối cùng là Vạn Kiếm Quy Tông Thức.

Diệp Tiểu Xuyên lúc này thi triển thức thứ sáu Thiên Kiếm Thức.

Cố Phán Nhi ngưng kết hỏa diễm khí kiếm, tuy về số lượng nhiều không đạt tới một vạn chuôi như vậy, nhưng đây quả thật là đã là Vạn Kiếm Thức.

Căn cứ Thương Vân Khẩu Quyết ghi chép, một khi ngưng tụ khí kiếm số lượng vượt qua năm ngàn chuôi, thì đã đạt tới Vạn Kiếm Thức, có thể tu luyện một chiêu cuối cùng nhất Vạn Kiếm Quy Tông.

Lúc này không ít đệ tử quan chiến bên trong hàng đều sinh ra một chút thương hại đối với Diệp Tiểu Xuyên, đây là thương hại dành cho kẻ yếu.

Một bên có không dưới năm sáu ngàn chuôi hỏa diễm khí kiếm, bên kia chỉ có hai ngàn chuôi khí kiếm màu xanh, thế này đánh thế nào? Mọi người đều không coi trọng Diệp Tiểu Xuyên.

Ngay cả bản thân Diệp Tiểu Xuyên lúc này cũng có chút bồn chồn.

"Ta có thể đỡ được một chiêu này của nàng không?"

Hắn còn không kịp nghĩ nhiều, ngàn chuôi hỏa diễm khí kiếm đã hướng về phía hắn lao tới, đồng tử của hắn hơi co lại, tâm niệm hơi động, lập tức có hai ngàn chuôi khí kiếm màu xanh lập tức xuất hiện xông tới hỏa diễm khí kiếm.

Vô số khí kiếm trên bầu trời của lôi đài va chạm liên tục. Mọi người phát hiện, tuy số lượng khí kiếm màu xanh do Diệp Tiểu Xuyên ngưng kết ít hơn nhiều so với khí kiếm hỏa diễm của đối phương, nhưng độ cường ngạnh của khí kiếm lại lớn hơn bình thường rất nhiều.

Với đạo hạnh hiện tại của Cố Phán Nhi ngưng tụ ra khí kiếm, không chỉ không thể phá tan kiếm trận của Diệp Tiểu Xuyên trong nháy mắt, mà thậm chí từng thanh khí kiếm đối chọi với nhau cũng không đạt được hiệu quả.

Xét về cường độ khí kiếm và lực độ công kích của từng thanh khí kiếm, Diệp Tiểu Xuyên lại có phần chiếm chút thượng phong. Lần đầu tiên giao tranh, hai bên đều điều khiển khoảng một ngàn thanh khí kiếm xông lên. Sau một hồi chém giết, khí kiếm của cả hai bên đều tổn thất hầu như không còn.

Sắc mặt Cố Phán Nhi hơi trầm xuống. Tuy trước đây đã thấy khí kiếm ngưng tụ ra từng thanh của Tôn Nghiêu uy lực yếu hơn Diệp Tiểu Xuyên, nhưng lấy đạo hạnh của mình và lĩnh hội về Thần Kiếm Bát Thức cao hơn Tôn Nghiêu,Diệp Tiểu Xuyên khó có thể phát huy được ưu thế về độ mạnh của từng thanh khí kiếm trước mặt mình.

Không ngờ, khi trực tiếp đối mặt với khí kiếm đơn nhất do Diệp Tiểu Xuyên ngưng kết, Cố Phán Nhi mới phát hiện cách thức thi triển Thần Kiếm Bát Thức của hắn vô cùng kỳ lạ, cũng mạnh mẽ đến mức không thể tin nổi!

Sau khi giật mình Cố Phán Nhi lập tức tung ra đợt khí kiếm thứ hai, lần này số lượng nhiều lên đến hai ngàn thanh hỏa diễm khí kiếm cùng lúc.

Sắc mặt Diệp Tiểu Xuyên biến đổi. Cũng may, hắn không cần sử dụng kiếm quyết để thúc đẩy Thần Kiếm Bát Thức. Hắn tiện tay vung một nhát, lập tức vô số khí kiếm màu xanh xuất hiện xung quanh. Hắn dồn hết tất cả khí kiếm màu xanh mà mình ngưng kết vào đợt tấn công này, không hề giữ lại chút nào.

Lại một tiếng nổ vang oanh minh, như tiếng sơn băng hải tiếu, vang dội khắp nơi. Hỏa diễm khí kiếm và khí kiếm màu xanh giao tranh dữ dội trong thời gian gần nửa nén hương, cuối cùng tan biến.

Cố Phán Nhi quát lên: "Hảo thủ đoạn! Đúng là không tầm thường! Ta ngược lại muốn xem ngươi có thể đỡ được năm ngàn thanh thần kiếm của ta hay không!"

Lần này, Cố Phán Nhi không hề giữ lại, khí kiếm mang theo lửa cháy ngập trời, số lượng vượt quá năm ngàn thanh, tất cả hướng thẳng về phía Diệp Tiểu Xuyên tấn công.

Diệp Tiểu Xuyên giật nảy mình, vội vàng khoa tay múa chân vung kiếm bổ sang trái một kiếm, chém sang phải một kiếm Mỗi lần vung kiếm, vô số khí kiếm màu xanh mới lại xuất hiện xung quanh, sau đó những khí kiếm mới xuất hiện này lao nhanh về phía hỏa diễm khí kiếm dưới sự thúc đẩy của hắn.

Trước mắt, Diệp Tiểu Xuyên nhiều nhất chỉ có thể điều khiển tối đa hai ngàn chuôi khí kiếm. Mỗi khi bị hỏa diễm khí kiếm đánh tan mấy trăm chuôi, hắn luôn có thể nhanh chóng ngưng kết khí kiếm màu xanh mới để bổ sung.

Về tốc độ ngưng kết khí kiếm, Cố Phán Nhi cũng không có lợi thế gì. Nàng vẫn cần dùng thủ ấn kiếm quyết để ngưng kết khí kiếm, mới có thể tạo ra hỏa diễm khí kiếm mới từ bức tường lửa khổng lồ trên đỉnh đầu.

Bởi vì tốc độ ngưng kết khí kiếm của Diệp Tiểu Xuyên vượt mức bình thường, thậm chí còn nhanh hơn Cố Phán Nhi, cộng thêm uy lực kiếm thần không hề thua kém hỏa diễm khí kiếm, nên mọi người đều bất ngờ phát hiện, dù Cố Phán Nhi có ưu thế về số lượng khi thúc đẩy ngưng kết hỏa diễm khí kiếm, nhưng vẫn bị Diệp Tiểu Xuyên hóa giải!

Không sai!

Diệp Tiểu Xuyên chỉ có thể đồng thời khống chế hai ngàn chuôi khí kiếm, thế nhưng một khi có khí kiếm màu xanh bị đánh tan, hắn tiện tay bổ một cái sẽ xuất hiện vô số khí kiếm, trên bầu trời từ đầu tới cuối duy trì hai ngàn chuôi khí kiếm, kết quả vậy mà cứng rắn ngăn trở ưu thế tuyệt đối của hỏa diễm khí kiếm về số lượng!