TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 123: Phản sát! (5)

Lúc này, cảm giác đau đớn kịch liệt vượt qua mọi thứ khác, cánh tay võ sư mặt quỷ vừa nâng, lại không có sức nhấc lên nữa, cũng không có sức để hạ xuống, trong cổ họng gã phát ra một tiếng kêu thảm thiết!

Tuy nhiên, cổ họng đã vỡ ra!

“Khự ……kkkkk…… ”

Gã điên cuồng hét lên, nước mắt không ngừng tuôn rơi, chiếc mặt nạ quỷ cũng không ngăn được nước mắt rơi xuống.

Vỡ rồi!

Bị nát rồi!

Nhưng gã không thể hét lên, cơn đau khiến cả cơ thể hắn tê dại, đầu óc trống rống, người thanh niên trước mặt, ra tay rất đen và tàn nhẫn, xé nát cổ họng, còn bóp nát 'đệ đệ' của gã khiến gã tan nát cõi lòng!

Thân thể của gã lắc lư, một khắc sau trực tiếp quỳ xuống, hai tay không còn sức làm gì khác, ngã xuống che đũng quần, mặc dù biết điều này vô dụng, gã vẫn che nó theo bản năng.

Hai mắt lưng tròng mà ngẩng đầu lên, trong cổ họng không ngừng chảy máu ra, gã nhìn kỹ Lý Hạo.

Bại rồi!

Vào lúc này, Lý Hạo thờ ơ, phía sau, Liễu Diễm lao tới đâm thẳng đao vào thái dương của võ sư mặt quỷ.

Chưa dừng lại, rút dao ra rồi lại đâm thêm nhiều nhát!

Đôi mắt đẫm lệ của gã võ sư đeo mặt quỷ đã hoàn toàn mất đi ánh sáng.

Đã chết!

Một vị võ sư Phá Bách, nếu thực sự muốn đối mặt đánh với đám người Liễu Diễm, người chết 99% là đám người Liễu Diễm, nhưng mà……gã đã bại.

Chết trong tay của Lý Hạo!

Tình huống này, đến quá nhanh.

Mà Lý Hạo, hình như cũng hơi hoảng hốt.

Hắn ta vừa đối mặt với võ sư mặt quỷ, lúc này võ sư mặt quỷ mới vừa chết, hắn dậm chân phóng ra ngoài, bổ nhào về phía sau, miệng vẫn còn gào thét: “Đỡ lấy ta, bảo vệ ta……”

Phía sau, những võ sư Trảm Thập kia vừa nhận được mệnh lệnh từ võ sư mặt quỷ, bảo vệ Lý Hạo.

Tuy rằng võ sư mặt quỷ đột ngột quỳ gối giữa chừng nhưng não của bọn họ vẫn chưa kịp cập nhật tình hình.

Một người vượt lên, theo bản năng đón lấy Lý Hạo đang bay tới.

“Bảo vệ Lý Hạo!”

Lý Hạo thuận thế áp sát vào, ôm chặt lấy cổ đối phương, kêu lên: “Bảo vệ ta!”

Người đó chưa kịp suy nghĩ thì đột nhiên cảm thấy đau nhói, cổ như bị Lý Hạo khóa chặt rồi đột nhiên bẻ gãy!

Lý Hạo lúc này, toàn thân tràn trề khí lực, hai cánh tay giống như vòng sắt.

Rắc rắc!

Âm thanh giòn tan phát ra, hắn ta trực tiếp ôm lấy đối phương bằng cả hai tay, và trực tiếp bẻ cổ đối phương bằng kỹ thuật chiến đấu của Hùng Đấu Thuật!

Tay phải rút súng, bắn thẳng vào đầu một tên võ sư Trảm Thập cảnh bên cạnh, không chút do dự, tốc độ rất nhanh, một tay ôm tên đã gãy cổ, một tay bắn thẳng vào đầu của tên khác.

Khoảng cách giữa hai bên không quá 1 mét!

Gần như vậy, bắn không trúng vậy thì thật ngốc.

Phanh!

Tiếng súng vang lên, muốn tránh cũng không thể tránh khỏi!

Trên đầu máu bắn tung tóe, một phát xuyên thủng sọ não đối phương!

Trong phút chốc, hai vị võ sư Trảm Thập cảnh đã bị hắn giết chết.

Phía sau, Liễu Diễm lao tới, dưới con mắt kinh hoàng của những người khác, cô ta đâm một đao vào cổ họng một người, tay trái rút ra thêm một cây đao, đánh song đao, thanh đao khác đâm vào tim đối phương!

Hai đao toi mạng!

Trong nháy mắt, 1 vị Phá Bách, 3 vị Trảm Thập cảnh đều bị bọn họ giết chết cả rồi!

“Cẩn thận, hắn…”

9 võ sư Trảm Thập cảnh và 1 võ sư Phá Bách, cũng hợp thành một tiểu đội 10 người.

Nhưng thoáng cái, 4 người đã chết, người mạnh nhất đội đã chết.

6 vị võ sư Trảm Thập cảnh còn lại, có người sẽ khiếp sợ vô cùng, có người sẽ hoảng loạn không biết phải làm sao.

Quá nhanh!

Ngay tại lúc này, Lý Hạo lại nổ súng, khoảng cách quá gần, hắn cũng không muốn giáp lá cà vì cũng rất nguy hiểm, cứ bắn trước rồi tính!

Đùng!

Lại là một phát súng khác, bắn trúng vào một võ sư, bên đó, Liễu Diễm vung song đao xông lên với tốc độ rất nhanh, một đao đã chặt đứt cánh tay của một vị võ sư!

Còn lại 6 người, 2 người bị phế ngay lập tức.

Đằng sau, lúc này Trần Kiên mới đến…..y cũng hơi lờ chưa rõ tình huống như những võ sư kia.

Y vừa đến nơi, Lý Hạo đột nhiên kêu to: “Bảo vệ ta!”

Khoảnh khắc tiếp theo, dưới ánh mắt kinh ngạc cửa Trần Kiên, Lý Hạo đột nhiên lấy ra 7-8 quả lựu đạn từ trong ngực, các kíp nổ đều đã được hắn ta xâu lại với nhau bằng một sợi dây, kéo ra một phát!

Bỏ lựu đạn xuống!

Lý Hạo xoay người bỏ chạy!

Ngay lúc Liễu Diễm đang chuẩn bị tiếp tục tấn công tên võ sư bị chém đứt cánh tay, thoáng thấy lựu đạn rơi xuống, thầm chửi trong lòng rồi nhanh chóng bỏ chạy.

7-8 quả lựu đạn, cô ấy chỉ là Trảm Thập cảnh, lại chẳng phải Đấu Thiên bất khả chiến bại.

Cũng không phải là siêu năng giả với những siêu năng lực đặc biệt!

Võ sư, cũng chỉ là phàm phu tục tử.

Cũng sẽ bị nổ banh xác!

Cô ấy không quay đầu bỏ chạy mà giẫm lên một võ sư rồi bay ra ngoài.

Bùm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, 6 võ sư thì có 3 người trực tiếp bị nổ banh xác, chết không toàn thây.

3 người còn lại cũng bị nổ chân cụt tay đứt.

Lý Hạo và Liễu Diễm cũng bị khí áp chấn bay ra xa.

Chỉ có Trần Kiên ở xa một chút, lúc này mới không phản ứng kịp, lôi kéo Lý Hạo đi, dùng khiên chắn mấy mảnh vỡ văng tung tóe.

Phanh phanh phanh!

Một loạt âm thanh nện đập lên tấm khiên chắn.

Trần Kiên vẫn chưa hoàn hồn, nhưng Lý Hạo đã quay đầu chạy lại, Viên Thuật bùng phát, thân thủ của hắn uyển chuyển nhẹ nhàng, tấn công tên võ sư chạy phía sau mình mà chưa bị chết vì vụ nổ!

Hai tay dùng lực, Hắc Hổ Đào Tâm, trực tiếp móc vào lồng ngực của đối phương!

Máu dính đầy hai tay!

Nội kình kích động, trái tim đối phương bị hắn bóp nát!

Bên đó, Liễu Diễm cũng không nói gì, xoay người chém vào cổ một tên võ sư đang chạy trốn khác.

Lúc này, chỉ còn lại một võ sư cuối cùng còn sống, nhưng chân phải của gã đã bị đứt lìa, chậm một bước, trái lại chết chậm hơn một chút.

Vào lúc này, Trần Kiên đã hoàn toàn hoàn hồn!

Gào lên một tiếng, trong lúc đám người Lý Hạo đang chém chém giết giết, Trần Kiên trực tiếp cầm khiên lao về phía trước, khiên nặng nề đập xuống, tiếng gào tiếp tục vang lên, đồng thời đầu của đối phương cũng bị đập nát!

Chết rồi !

Giờ phút này, thật yên lặng.

Toàn thân Lý Hạo và Liễu Diễm đều là máu, mưa càng lúc càng lớn, nhanh chóng quét sạch, rửa sạch vết máu trên người, máu nhuộm khắp trên mặt đất.

1 vị Phá Bách, 9 vị Trảm Thập, trọn vẹn 10 vị võ sư, cứ như vậy mà chết một cách không rõ ràng, bị ba võ sư Trảm Thập cảnh phản sát!

Liễu Diễm cũng chưa hoàn hồn trở lại, ngay từ lúc bắt đầu bổ đao vẫn là chiến đấu theo bản năng, đồng thời lúc này, không ngừng nhìn Lý Hạo.

Đôi mắt có chút kỳ quái!

Không biết đang suy nghĩ gì, nhưng mà ánh mắt đó, dường như có một loại nhiệt liệt và kích động.

Trận chiến này, quả thực Lý Hạo khiến không thể tưởng tượng nổi!

(Hết chương này).