Lý Hạo nhíu mày: “Những võ sư mà ta quen biết, không tính những người ở đây, cũng chưa đến 100 người!”
“Dĩ nhiên không phải để ngươi tự lo hết, trước khi đi, lão đại Kim Thương kỳ thực có nói qua, nếu là Lưu Long…lúc đó chúng ta tưởng rằng Lưu Long sẽ tới, nếu là Lưu Long tới chuẩn bị kiến lập tân quân, vậy có thể từ trong đội cận vệ của y điều 10 người đến.”
“Những đoàn đội khác tốt nhất là đừng điều, bởi vì bọn chúng đã quen thuộc với phương thức huấn luyện trước đó, bạn hợp tác … đương nhiên, nếu thật cần đến cũng có thể điều được, có 9 đoàn đội, mỗi đoàn đội có thể điều nhiều nhất là 3 người, chỉ cần không phải là Bách Phu trưởng…tùy ngươi chọn, họ không thể cự tuyệt!”
“Nếu ngươi thật sự cần dùng, cũng có thể điều đủ 37 người, còn lại là phải dựa vào bản thân ngươi thôi!”
Cũng được hơn một phần ba, còn lại thì tự mình sẽ làm, như vậy độ khó sẽ ít hơn rất nhiều, cũng dễ dàng dung nhập hơn nhiều.
Lý Hạo gật gật đầu, cái này cũng được.
“Thế còn phúc lợi của Võ Vệ Quân thì sao? Cứ coi như ta có thể lôi kéo người khác, cũng phải nói cho họ biết một chút phúc lợi a?”
Mộc Lâm liền cười, “Phúc lợi rất tốt, tiền tài thứ này không nói, võ sư Đấu Thiên, một tháng một viên Thần Năng thạch! Mặt khác, ba tháng còn có thể chọn một loại bảo vật để cảm ngộ một ngày, cũng chính là cảm ngộ Thế… Đấu Thiên mặc dù cảm ngộ Thế, nhưng Thế cùng loại, cảm ngộ một phen, cũng có trợ giúp cực lớn!”
Thần Năng thạch!
Thảo!
Đúng là tài đại khí thô, cái đồ chơi này một viên giá trị từ mấy trăm đến trên một ngàn Thần Bí Năng.
Chính thống đúng là chính thống!
Lý Hạo bọn hắn, lúc còn ở Ngân thành một tháng một phương Thần Bí Năng, chỉ được một phần ngàn so với bây giờ, hoàn toàn không cách gì so sánh được, Lý Hạo đỏ cả mắt, Tuần Dạ Nhân đúng thật đáng thương.
Hách Bộ Trưởng một tháng dường như cũng chỉ có được mấy chục phương Thần Bí Năng thôi, người ta chỉ là Đấu Thiên đã có một viên Thần Năng thạch.
Đương nhiên, đối với Hách Liên Xuyên mà nói thì tiền lương cũng chỉ là tiền lương thôi, lúc y cần, cũng có thể khẩn cấp điều động một ít Thần Năng thạch.
Chỉ một viên Thần Năng thạch thôi, cũng đủ để Đấu Thiên động tâm, huống chi còn có cơ hội ba tháng một lần đi cảm ngộ Thế.
“Phá Bách thì sao?”
“Nếu là Phá Bách, Phá Bách sơ và trung kỳ, một tháng 10 phương Thần Bí Năng không thuộc tính, Thần Bí Năng của Phá Bách hậu kỳ cũng thế, nhưng cứ nửa năm sẽ có thể cảm ngộ Thế một lần, Phá Bách sơ trung kỳ không cần nhu cầu này. Nếu là Phá Bách viên mãn, thì nhanh hơn hậu kỳ hai tháng, cứ bốn tháng sẽ được cảm ngộ một lần, gần với Đấu Thiên, nhưng sẽ không có Thần Năng thạch.”
Lý Hạo gật đầu.
Nói như vậy, sức hấp dẫn lớn nhất của Võ Vệ Quân là ở chỗ được cảm ngộ Thế, tăng cường Thế!
Cho nên, những bảo vật còn sót lại Thế cùng ý kia mới là vật trân quý nhất của Võ Vệ Quân, về phần Thần Năng thạch, Đấu Thiên cũng không được mấy người, một tháng cũng chỉ hơn mười mấy viên, một năm cũng chỉ hơn trăm viên…bọn gia hỏa này thăm dò nhiều di tích như vậy vẫn có thể là chi ra được.
“Vậy còn thăm dò di tích, thu hoạch phân chia như thế nào?”
Đây cũng là điều Lý Hạo quan tâm.
Mộc Lâm cười ha hả nói: “Biết chắc ngươi sẽ hỏi, phải theo tình huống! Ví như nói, ngươi phát hiện di tích, tự mình đi thăm dò, là trường hợp thứ nhất! phía trên cung cấp di tích, ngươi đi thăm dò, lại là một trường hợp khác. Cướp đoạt được di tích, có kẻ địch phát hiện trước, ngươi cướp được, lại là một trường hợp khác.”
“Quy củ mà Hầu Bộ Trưởng lúc trước quyết định là, phía trên cung cấp di tích, vậy liền chia đôi! Chính ngươi phát hiện, chính ngươi thăm dò, vậy liền chia ba bảy, ngươi bảy phía trên ba. Nếu như đoạt được từ kẻ địch, ngươi lấy toàn bộ!”
Lý Hạo nhướng mày: “Tự mình phát hiện, phía trên còn muốn chia ba phần?”
Phía trên cung cấp, chia đôi, cái này ngược lại là không có ý kiến, đoạt được từ kẻ địch, đây là liều mạng mà giành, chính mình lấy hết cũng là bình thường.
Nhưng là chính mình phát hiện, chính mình thăm dò, thế mà còn muốn chia 3 phần…
Mộc Lâm giải thích nói: “Lão đệ, nói câu không dễ nghe, nơi này rất nhiều người, có được thực lực bây giờ đều do Hầu Bộ ủng hộ, ngươi không có thực lực này, ngươi có thể được nhiều chỗ tốt như vậy sao? Huống chi phía trên cũng cần tiền, phát tiền lương cho chúng ta, toàn trông cậy vào Hầu Bộ trợ cấp…y có thể trợ cấp đến bao giờ? Người trước trồng cây, người sau hái quả, Võ Vệ Quân dù sao cũng có một chữ “Quân” có đôi khi quá độc lập vậy thì không có cách nào để thành “Quân”!”
Lý Hạo suy tư một chút, gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Có lẽ là vậy đi!
Chủ yếu là do hắn không có trải qua những việc này, lần trước cùng với bọn Hách Liên Xuyên đi thăm dò di tích, hắn cũng là lấy hết phần mình, nên không có ý thức được nhiều như vậy.
Còn lúc ở trong Tiểu đội Liệp Ma, đều là Lưu Long trực tiếp phân phối.
“Đúng rồi, ta nói cách phân chia này, là phía trên cùng những đầu lĩnh như chúng ta đây, nếu ngươi có được gì, ngươi cứ theo đó mà làm, có cần phân chia cho huynh đệ phía dưới hay không, nếu là họ có ra sức, ngươi liền phải phân… ngươi không phân cũng được, nhưng thời gian dài, người ta sẽ không làm nữa, ngươi cũng đừng trách người ta chạy đến những tiểu đội khác, đó cũng là do ngươi vô năng!”
Lý Hạo gật đầu: “Đã hiểu! nói như vậy, Võ Vệ Quân cũng có thể bỏ qua nơi khác làm sao?”
“Đương nhiên có thể!”
Mộc Lâm cười ha hả nói: “Nhưng dưới tình huống bình thường, sẽ không xảy ra việc này, mấy vị Bách Phu trưởng vẫn là rất biết chừng mực, kỳ thực Võ Vệ Quân cũng giống như huynh đệ dưới cờ của ngươi, cũng là người của ngươi, đây cũng là việc mà Hoàng Thất trước đó thường xuyên làm, kỳ thực tai hại không ít, bất quá siêu năng cùng võ sư ngươi cũng không thích hợp hạn chế quá nhiều, Hầu Bộ đồng ý cho mọi người được tự do lớn nhất!”
“Nhưng là, nhớ kỹ một điểm, trong Võ Vệ Quân, duy nhất chỉ có một quy củ, nhất định phải tuân thủ!”
“Đó chính là, thời điểm Hầu Bộ hạ mệnh lệnh, cho dù có nguy hiểm tới đâu, thì cũng phải… chấp hành mệnh lệnh! Cự tuyệt chấp hành, nhất định phải chết!”
Lý Hạo nhướng mày, gật đầu.
Như vậy mới đúng!
Nếu không, thả lỏng như thế, cứ vào được là có chỗ tốt, vậy đối với võ sư mà nói, quá mức dễ chịu.
Hầu Tiêu Trần hiển nhiên là người chỉ để ý kết quả, không quan tâm quá trình như thế nào.
Chỉ cần mọi người đồng ý sẽ nghe lời y, còn lại làm thế nào y mặc kệ.
Đãi ngộ cùng phúc lợi đều đã được nói rõ ràng, khắp nơi cũng đã xem xong, tình huống chung cũng đã biết, Lý Hạo cuối cùng cũng hỏi một chút: “Vậy chúng ta dưới tình huống bình thường, bao lâu làm nhiệm vụ một lần?”
“Không nhiều lắm, bình thường khoảng một tháng một lần, nếu như ít mà nói, 3 tháng một lần cũng là bình thường, dù sao di tích không phải khắp nơi đều có, hải tặc cũng không phải mỗi ngày đều có.”