TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 149: Song tu (1)

“Phụt!”

Đồng thời một ngụm máu tươi phun ra.

Lý Hạo mơ mơ màng màng mở mắt, Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật vẫn vận hành cho đến giờ phút này, bạo loạn trong cơ thể, cũng dần dần lắng xuống rồi.

Nhưng mà, nguồn năng lượng màu đỏ vẫn không ngừng tràn vào, thậm chí Lý Hạo cảm thấy, kinh mạch toàn thân đều bị sức mạch chèn ép, đến nỗi có cảm giác đông cứng lại, không có cảm giác đau đớn, chỉ có tê dại!

Dường như cơ thể không phải là của riêng mình nữa!

“Tỉnh rồi à?”

Bên tai, truyền đến giọng nói của lão sư.

Lý Hạo mở mắt ra, ánh mắt có chút mệt mỏi, liền nhìn thấy sư phụ bên cạnh đang dắt chó đi dạo, đang đi dạo chính là con Hắc Báo.

“Lão sư!”

Lý Hạo ho khan một tiếng, lại ho ra một ngụm máu, máu huyết mang theo một chút màu đen.

Viên Thạc lúc này cũng rất mệt mỏi, nhưng vẫn coi giữ anh chàng này cả một ngày, thấy Lý Hạo cuối cùng cũng tỉnh táo rồi, lấy lại ý chí, chẳng muốn nói gì cả, trực tiếp vồ lấy thanh kiếm nhỏ.

“Cho ta hút một chút!”

Lý Hạo vẻ mặt không nói nên lời, cách cư xử của lão sư …không phù hợp với thân phận giảng dạy học vấn của lão!

“Lão sư, em…”

“Ta biết, ta kiểm tra rồi, trong cơ thể của em có quá nhiều năng lượng, nhưng hiện tại duy trì trạng thái cân bằng, tạm thời không chết được…em nếu không cho lão sư tôi đây hút, đợi một chút nữa thì em có thể cho lão Viên tôi nhặt xác được rồi đấy!”

Viên Thạc dường như đang nói đùa, trên thực tế tình hình này thực sự nghiêm trọng.

Nếu không vì sợ người đệ tử sẽ bị nguồn năng lượng này trùng kích đến chết, lão sớm đã lấy tiểu kiểm để tự hồi phục thương thế của bản thân rồi.

Do là học trò của lão, nếu đổi lại là người khác, Viên Thạc lão ta có thể chờ đợi đến bây giờ sao?

Trong cơ thể lão bây giờ là một mớ hỗn độn!

So với Lý Hạo thì còn hỗn loạn hơn, Lý Hạo chỉ là bị năng lượng trùng kích, còn lão bị tiêu hao năng lượng và nội kình, cộng thêm thần khí đều đã chịu tổn hại không ít.

Liên quan đến mức độ tổn thương tinh thần.

《 Huyết Đao Quyết》không hổ danh là võ thuật cấm kỵ, Viên Thạc cũng là lần đầu tiên tận mắt cảm nhận được sự lợi hại của môn võ này, đương nhiên, 《 Huyết Đao Quyết》loại bí thuật này, với Lý Hạo không hề có chút liên quan gì.

Dính đến vận dụng năng lượng cấp độ tinh thần, Lý Hạo đợi đến khi Đấu Thiên rồi hãy nói, loại võ học cấm kỵ này tuy uy lực nhưng nó không phải thứ mà người thường có thể sử dụng, kẻ dùng nó cũng không thể chịu nổi cái giá phải trả.

Lão hấp thụ một chút năng lượng của ngọc kiếm ……

Tức khắc, vết thương trên cơ thể đã được lành lại một chút, Viên Thạc không chịu được mà kêu rên một tiếng.

Sảng khoái!

Hết sức sảng khoái!

Ước nguyện từ lâu bây giờ mới được thỏa, thật sự thoải mái, con mẹ nó, nếu như trước đây mình cũng đeo thanh kiếm nhỏ này theo, có lẽ vẫn có thể sử dụng lại một lần nữa Huyết Đao Quyết, binh khí của Bát Đại Gia quá lợi hại ngoài sức tưởng tượng.

Kể cả thạch đao, nếu như không có thạch đao trên tay, lão ta ở cấp độ Đấu Thiên, chưa chắc có thể dễ dàng xuyên thủng hàng phòng ngự của gã đó.

Để có thể chém giết được Thần sư thì thạch đao và Huyết Đao Quyết là không thể thiếu.

Lần này có thể đánh bại đối thủ, cũng xem như là may mắn rồi.

“Lão sư!”

Lý Hạo nhìn về phía lão Viên, lúc này lão, có chút bối rối, không giống như đang giả vờ, xung quanh đều không có ai, giả vờ thành như thế này cũng vô nghĩa.

“Chúng ta thắng rồi sao?”

“Thắng rồi!”

Viên Thạc vừa hấp thụ năng lượng, vừa chửi rủa: “Hồng Nguyệt thực sự tàn nhẫn! Để đối phó với một người bình thường, điều động một kẻ mạnh hàng đầu cấp Tam Dương, bọn chúng thực sự nỡ lòng ……May mắn thay, ta đã thủ tiêu gã!”

Tam Dương?

Lý Hạo lúc này không thể động đậy, chỉ có thể dựa vào vách tường bẩn thỉu hỏi: “Tam Dương……trên Nhật Diệu sao?”

“Đúng, chính là gã đó!”

Viên Thạc hút một cách thoải mái, cảm thấy tình trạng vết thương đã hồi phục, tâm trạng tốt lên không ít: “Phía trên Nhật Diệu, tập hợp năng lượng của 3 mặt trời, lấy ý nghĩa của sự hợp nhất Tam Dương, ý chỉ lực lượng thần bí năng của siêu năng giả gần như gấp 3 lần cấp độ Nhật Diệu, tức là cường giả Tam Dương!”

“Ban đầu ta tưởng rằng, cho dù người giật dây có chút thủ đoạn, siêu năng cũng chỉ xuất hiện 20 năm, tồn tại cấp độ Tam Dương, Ngân Nguyệt hành tỉnh đều cực kỳ thưa thớt, khu vực trung tâm nhiều hơn một chút, đối phương đến Nhật Diệu, cho dù coi trọng em……tên tiểu tử giỏi giang này, trực tiếp có cường giả Tam Dương đến!”

Lần này, thực sự nguy hiểm.

Nếu như không có thạch đao ở đây, nếu như không phải Viên Thạc thăng cấp, vẫn còn vô số sách cổ có thể dùng, sự tồn tại ở cấp độ Tam Dương, đủ để tiêu diệt tất cả bọn họ một cách dễ dàng, nhân tiện càn quét Ngân Thành một vòng, cũng chẳng có bất kì khó khăn gì.

Lý Hạo cũng than vãn một tiếng.

“Đúng vậy, thực sự là coi trọng em!”

Càng là như thế, càng chứng minh, phiền phức……chưa hẳn đã kết thúc!

Vì bản thân là một người bình thường, đối phương lại có thể điều động sự tồn tại của cấp độ này, bây giờ bị lão sư giết rồi, lần tiếp theo thì sao đây?

“Lão sư, người làm như thế nào mà giết được gã? Người đột phá rồi sao?”

“Chưa!”

Viên Thạc đột nhiên cau mày rồi lắc đầu: “Không, nào có đơn giản như vậy, siêu năng trước kia không nói, võ sư bên này, trên Đấu Thiên……hết đường tiến lên rồi!”

Hết đường tiến lên!

Lý Hạo hơi giật mình: “Vậy lão sư muốn thăng cấp siêu năng thì dù cho có thạch đao cũng còn chưa đủ sao?”

“Không phải là nguyên nhân này, trước tiên tạm thời không nói cho em biết, đến mức em……trước thăng cấp Phá Bách rồi sẽ bàn, con đường phía trước vẫn còn dài.”

Vào lúc này lão không muốn nói cái gì, nói quá nhiều, trái lại sẽ gây trở ngại cho Lý Hạo.