Giờ phút này, tâm tình của Mộc Lâm vẫn còn có chút phức tạp.
Không sợ ngươi mạnh, chỉ sợ ngươi không những mạnh mà đồng thời đối với võ đạo cũng có nhận biết rõ ràng như vậy, người như thế sẽ không dễ chèn ép.
Y cũng không còn thừa nước đục thả câu, mở miệng nói: “Trước đó, ta thực ra vốn không muốn giải thích, bây giờ dựa theo cách nói của ngươi, ngươi nói không sai, Võ Vệ Quân đúng là có ẩn chứa một ít bảo vật Thiên Thế! Chính là một số vết tích do những cường giả cổ văn minh giao thủ lưu lại, ví dụ như một ít vết kiếm, vết đao… sau bao nhiêu năm tháng vẫn không phai mờ, bảo vật như vậy, có thể sẽ giúp mọi người lĩnh ngộ Thế dễ dàng hơn.”
“Vả lại trong một số di tích cổ, vẫn tồn tại một số binh khí hư cũ ẩn chứa một chút ý, cũng có thể giúp chúng ta cảm nhận Thế.”
Ánh mắt Lý Hạo khẽ động: “Vậy còn Nguyên Thần Binh thì sao?”
Nếu những vật cũ nát đều có Thế, thì tại sao không ai nói đến dùng Nguyên Thần Binh lĩnh ngộ Thế?
Dù là Hạ Dũng cũng chỉ là nói, đi cảm ngộ một chút Thế của Hầu Tiêu Trần.
Đương nhiên Hạ Dũng cũng đã nói, một số Nguyên Thần Binh chưa được giải phong, sau khi giải phong, có lẽ sẽ có một ít Thế lưu lại.
Mộc Lâm lần này ngược lại là cười, cũng có điều ngươi không biết, đây cũng là chuyện tốt, y giải thích: “Nguyên Thần Binh dĩ nhiên cũng là do cường giả cổ văn minh lưu lại, có lẽ Nguyên Thần Binh bình thường đều là hoàn chỉnh, trải qua năm tháng rất dài, rất nhiều đều đã mất đi vết tích của chủ nhân đời trước đó.”
“Ví như nói, một thanh đao bị người chặt đứt, vô số năm sau chúng ta có thể nhìn thấy, đao tách ra, từ đó nghĩ tới năm đó thanh đao này bị người chặt đứt như thế nào, nhưng Nguyên Thần Binh vốn không tồn tại vấn đề như vậy, một thanh đao hoàn chỉnh, giống hệt như mới, ngươi có thể nhìn thấy cái gì?
Nói như vậy hình như cũng đúng, nhưng lại cảm giác có chút không đúng.
Lý Hạo nhíu mày: “Đây chẳng phải là nói, Nguyên Thần Binh còn không bằng những binh khí cũ?”
“Không phải vậy!”
Mộc Lâm lại phủ định lời nói của hắn: “Nguyên Thần Binh kỳ thực cũng chia hai loại, loại thứ nhất, sau khi im lặng có thể khôi phục lần nữa, chính là loại tình huống ta vừa mới nói kia. Loại thứ hai, Nguyên Thần Binh bị phong ấn, cũng không phải là im lặng mà là bị phong ấn, chưa được giải phong, loại Nguyên Thần Binh này, một khi giải phong trong nháy mắt có thể sẽ bộc phát ra ý cùng Thế của chủ nhân binh khí năm đó…ừm, tốt nhất đừng đi cảm ngộ, nếu không xác suất lớn có thể sẽ chết!”
“Loại Nguyên Thần Binh thứ 2, cũng có một số cường giả đang truy tìm, thậm chí nghĩ biện pháp đi giải phong, chỉ là vì muốn cảm ngộ sự bộc phát trong nháy mắt của cường giả cổ văn minh kia… cực kỳ hiếm thấy chính là binh khí bị phong ấn không nhiều.”
Lý Hạo lại nghĩ đến Tinh Không kiếm, nghĩ đến binh khí của bát đại gia, cũng nghĩ đến thanh kiếm mà hắn giao cho Tuần Dạ Nhân để đổi lấy một viên Huyết Thần Tử cấp độ Húc Quang.
Cũng chính là giả dạng kiếm Lý gia, nộp lên trên.
Suy nghĩ chợt lóe lên, Lý Hạo hỏi: “Bên trong Võ Vệ Quân, những bảo vật này nhiều không?”
“Không coi là nhiều, hơn nữa còn có một chút phiền phức… rất khó bảo tồn!”
Mộc Lâm than thở một tiếng nói: “Vả lại có một số bảo vật, ngươi dùng một lần thì được, đến lần thứ hai thì ý trong đó dường như đã tan hết, có loại có thể dùng đến lần thứ 3 hay lần thứ 4, nhưng nếu dùng nhiều hơn nữa thì hiệu quả lại không thấy đâu! Có thể một mực duy trì hiệu quả, kỳ thực rất rất ít, toàn bộ Võ Vệ Quân, cũng chỉ có 2-3 món… loại bảo vật này, đều là lão đại Kim Thương tự mình giữ lấy, ta cũng không có tư cách để giữ.”
Lý Hạo gật gật đầu.
Lúc này, hắn xem như hiểu rõ, vì sao Võ Vệ Quân có rất nhiều người nắm giữ Thế.
“Vậy những bảo vật này, đều là lấy được từ trong di tích?”
“Đúng vậy.”
Mộc Lâm gật gật đầu: “Dường như là tất cả, nhưng cũng có mấy thứ là không phải, là tịch thu được từ bọn hải tặc, Bắc Hải có rất nhiều hải tặc, bọn gia hỏa này có khi sẽ ở trong biển vớt được một chút bảo vật, không coi là di tích, nhưng cũng có một chút hiệu quả đặc biệt.”
“Hải tặc rất mạnh sao?”
“Có mạnh có yếu, hải tặc không phải một đám, mà là rất nhiều, Bắc hải phân chia Trung Bắc, chảy qua hơn mười hành tỉnh, những hải đảo quy mô nhỏ thì có mấy chục người, quy mô lớn hơn, Bắc Hải có một đoàn thể hải tặc cường đại, nhân số trên vạn, trong đó siêu năng chiếm hơn phân nửa!”
Lý Hạo giật mình, nhiều như vậy ư?
Làm sao có thể!
“Siêu năng ở đâu ra nhiều như vậy?”
“Đại chiến Trung bộ rất nhiều siêu năng lăn lộn không nổi, hoặc là có kẻ thù, hoặc là cửa nát nhà tan, hoặc là kẻ cùng hung cực ác bị truy nã…Tam Đại tổ chức siêu năng trước đó thu người rất nghiêm khắc, yếu thì không cần, thiên phú không mạnh cũng không thu, những tổ chức nhỏ thì năng lực có hạn, nuôi không nổi nhiều siêu năng như vậy, điều này sẽ dẫn đến việc những người này vào rừng làm cướp, không thì lên núi, không thì ra biển!”
Lý Hạo nhíu mày.
Làm hải tặc…