TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 122: Công Trình Kiến Trúc Dưới Trạm Trung Chuyển (1)

Nại Cách Lý Tư cũng không biết nên nói gì cho phải, hình chiếu vị diện, hơn nữa còn là hình chiếu vị diện chủ vật chất, đây chính là một kỳ tích mà chỉ có năng lực của thần mới có thể thực hiện được.

Sức mạnh xuyên qua hàng rào vị diện, sẽ suy yếu hơn mấy chục lần, sức mạnh có thể đánh chết một con trâu, đầu tống đến vị diện của chủ vật chất có thể chỉ đủ để bóp chết một con thỏ con, khiến cho người ta rất mất sức.

Từ xưa đến nay Nại Cách Lý Tư chưa từng đầu tống sức mạnh, hắn ta là thần Tri Thức, tán dóc là được rồi, đều là hình chiếu qua trò chuyện, giải quyết vấn đề và trả lời câu hỏi, nhưng mà khá là phiền phức, bởi vì thường xuyên có người gọi hắn ta để hỏi câu trả lời vào lúc thi.

An Cách vừa mới nhận được Thần Cách, nhanh như vậy đã nắm giữ năng lực hình chiếu vị diện, hắn không thể chậm một chút sao? Khô lâu này rốt cuộc là thật sự ngốc hay là giả ngốc vậy? Bực mình.

Nại Cách Lý Tư tức giận mặc kệ, An Cách tất nhiên cũng ném ra sau đầu mặc kệ, bọn hắn và Ngân Tệ không phải là quá thân, tất nhiên không biết rõ hắn ta và Lệ Sa An Na bàn bạc những hoạt động kia.

Rạng sáng ngày thứ hai, An Cách rải một lớp đất mỏng lên trên hố to, chôn giấu, sau đó ở bên cạnh khu trồng ngày hôm qua gieo hạt giống, ở trên mảnh đất mới lặp lại hành động ngày hôm qua, phòng ngừa vấn đề làm mất độ phì nhiêu của đất.

Cho như chỉ trồng được một lần, vùng đất hoang dã mênh mông vô bờ trước mắt cũng đủ hắn trồng đến mấy trăm năm sau.

An Cách trồng trọt liên tục như vậy, tương đương với việc hắn mất tích ở Địa Hạ thành.

Phỉ Lâm mặt mày ủ rũ trở lại phủ thành chủ, Ngải Tư Khắc và Địa Tinh Khắc Lai Cách, Mị Ma Lị Na vội vàng vây quanh: "Thành chủ đại nhân, tìm được An Cách đại nhân không? Lương thực đâu?"

Phỉ Lâm lắc đầu: "An Cách đại nhân vẫn không trở về, Ngưu Đầu Nhân cũng không biết đại nhân đi đâu. Ở đây có một túi củ cải đường, các ngươi cầm đi phân chia đi, chống đỡ trước một khoảng thời gian."

"Củ cải đường!" Đôi mắt của Ngải Tư Khắc cũng bắt đầu sáng lên, lương thực cũng sắp không có mà ăn, những thứ khác càng không cần nghĩ tới, miệng cũng trở nên nhạt nhẽo vô vị, ngoài ra còn có xu hướng phồng rộp và táo bón, trước kia ăn chút rêu là được, bây giờ đừng nói là rêu, ngay cả mặt tường cũng bị bóc ra ăn.

Lị Na và Khắc Lai Cách mặc dù không kích động giống như Ngải Tư Khắc, nhưng vẫn là rất vui mừng, ba chân bốn cẳng phân chia củ cải đường, Lị Na kể khổ nói: "Đa tạ đại nhân, mấy con thỏ nhảy nhót ở nhà ta đều bị ta ăn hết rồi, e rằng mấy ngày nữa là sẽ cạn lương thực."

"Nhà ta đã hết lương thực, những củ cải đường này nói không chừng chính là bữa tối cuối cùng của ta, đại nhân, nếu như có suất chuyển sinh thành Vu Yêu, có thể giữ lại cho ta một suất được không?" Khắc Lai Cách hỏi, thuận tay đóng gói củ cải đường lại, dáng vẻ vừa nhìn qua như muốn mang đi.

Lị Na kinh ngạc hỏi: “Chuyển sinh Vu Yêu? Tại sao ngươi không đề cập tới việc đuổi nhân khẩu cấp thấp?”

Khắc Lai Cách lắc đầu: “Không còn kịp nữa rồi, vì phòng ngừa những gì thành chủ đại nhân nói sẽ xảy ra, những củ cải đường này ta sẽ mang về, cho người nhà ăn một bữa ngon, ăn xong sẽ đưa các nàng lên đường, miễn cho lúc đó bị xiên lên khung sắt nướng.”

Phỉ Lâm vội vàng xua tay: “Không đến mức đấy không đến mức đấy, ta sẽ không để cho loại chuyện như vậy xảy ra, nhưng mà tiễn các nàng lên đường sớm một chút cũng tốt, cảm giác chết đói cũng không được tốt cho lắm. Còn chuyển sinh...., nhiều nhất ta cũng chỉ đưa được cho ngươi một đóa ngọn lửa linh hồn, có thể chuyển sinh thành công hay không, có thể giữ lại bao nhiêu ký ức, cũng chỉ có thể để An Cách đại nhân phù hộ, nhưng mà tin tức tốt là có Lệ Sa ở đây, ngươi sẽ không biến dạng.”

Khắc Lai Cách bật cười nói: “Ta không quan tâm đến việc biến dạng, khác với những tên mê hoặc lòng người nhờ vào khuôn mặt để kiếm cơm, nhưng mà đại nhân, trên người ngươi có mùi gì là lạ, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”

Quan sát trên dưới, trên người Phỉ Lâm mặc dù có vết tích của việc từng rửa sạch bằng ma pháp, nhưng trong trường hợp không thể dùng nước để tắm, vẫn có chút mùi loáng thoáng lộ ra.

Phỉ Lâm cười cười xấu hổ: “Ách, khi vừa mới hái trộm.... củ cải đường, bị Ngưu Đầu Nhân vung mấy cái chổi.”

Mọi người đồng loại biến sắc, lặng lẽ cách ra một khoảng cách, lúc trước Lư Sắt đã phóng đại sức mạnh của cây chổi trong tay Ngưu Đầu Nhân đại thẩm, đây chính là vũ khí có thể dọa cho Kiếm Thánh chạy trối chết.