TRUYỆN FULL

[Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Chương 129: Đào Được Tháp Kiểm Soát (2)

Người của toàn bộ Vu Yêu thành đều được huy động đến, từ Ngưu Đầu Nhân cường tráng, đến mang thai già yếu tàn tật, cho dù có làm việc hay không, cứ tới là có một cân lương thực, có thể làm việc thì hai cân, làm được nhiều có phần thưởng, làm được nhiều nhất sẽ được ban thưởng cho ăn no bụng.

Đây không phải là tuyển công nhân làm việc sao? Đây căn bản chính là biến tướng của việc cứu tế, trên danh nghĩa lấy công thay cứu trợ.

Hai ngày sau, người của Hàn Băng thành cũng tới, bọn hắn đào đất cát ra, tạm thời chất đống ở bên cạnh, dùng tốc độ nhanh nhất đào ra một tòa kiến trúc ở phía dưới thần tọa, ban đêm khi An Tức phong thổi tới, sẽ tạm thời ở bên trong.

Người tới càng ngày càng nhiều, tiến độ đào bới cũng càng lúc càng nhanh, đào ra ngày càng nhiều kiến trúc hơn, người có thể an trí cũng càng ngày càng nhiều.

Đã từng có hàng chục nghìn người sống trong trạm trung chuyển thế giới, năm đó bởi vì An Tức phong thổi suốt ngày đêm, chi phí bảo trì quá cao nên không thể không rút đi, nhưng kiến trúc cũng không hư hao, kiến trúc của Bất Tử đế quốc rất chất lượng, đào ra quét dọn sạch sẽ vẫn còn có thể dùng được.

Về phần chi phí bảo trì, trong đó chi phí nhân lực là lớn nhất, hiện tại một đống người không có cơm ăn ở đây, nhân lực tất nhiên không thành vấn đề, hơn nữa đây là yêu cầu mãnh liệt của Lệ Sa.

“Đây chính là phương án hoàn hảo nhất, thứ nhất giải quyết vấn đề nhân thủ trong một lần, thứ hai cũng cho mọi người tìm được việc làm, tuyệt đối không thể nuôi bọn hắn không công, lão nhân tiểu hài cũng không được, nếu không rất dễ xảy ra vấn đề, phải để cho bọn hắn bận rộn, tốt nhất là bận đến nỗi ngã ở đâu thì ngủ ở đó luôn, như vậy sẽ không còn rảnh mà nghĩ đến những chuyện lung tung.”

Lệ Sa đã từng có kinh nghiệm đi cứu tế quy mô lớn, sau tai nạn không sợ mọi người bận rộn, mà sợ tất cả mọi người rảnh rỗi, rất dễ gây ra hỗn loạn.

Một số người thân thể khỏe mạnh, có kinh nghiệm trồng trọt, sẽ được tổ chức ra, An Tức phong dừng lại, bọn hắn lập tức đứng lên, gieo hạt tưới nước, còn An Cách chỉ cần tới đạp xuống một dấu chân, một trận thay đổi như kỳ tích sẽ xảy ra.

Đợi đến khi cây trồng chín, sẽ có sinh vật bất tử đến đào dấu chân, cắt đứt Tốc Tử Quang Hoàn, sau đó nhanh chóng thu hoạch.

Có mọi người phối hợp, một ngày An Cách có thể trồng trọt ba lần, tổng cộng là chín năm mẫu, nhưng hắn có thể hưởng thụ niềm vui thu hoạch, cũng chỉ có một lần.

Bởi vì một lần chỉ có thể mở ra một Tốc Tử Quang Hoàn, bên này dừng lại, hắn phải chạy tới cánh đồng tiếp theo khởi động, không cần hắn tham gia thu hoạch.

Như vậy thật không tốt, còn về phần chỗ nào không tốt, hắn không nói ra được.

Ngược lại là Nại Cách Lý Tư rất hiểu cho tâm trạng của hắn: “Trồng rau đối với ngươi mà nói là một niềm vui, bị người khác đẩy nhanh trồng rau sẽ cảm thấy đau khổ, hơn nữa còn làm mất đi giai đoạn khiến cho ngươi thấy thoải mái nhất, còn không bằng tự mình thu hoạch, một ngày chỉ trồng một lần.”

“Ồ.” An Cách cảm thấy có lý, ngày thứ hai liền tự mình trồng, không để cho con người hỗ trợ nữa, diện tích trồng trọt giảm xuống chỉ còn hai trăm mẫu một ngày.

An Na nhìn thấy thì lo lắng: “Tại sao đại nhân không cho chúng ta hỗ trợ? Sản lượng thấp như vậy? Hạt gạo dài ăn ngon như thế, tại sao không trồng nhiều hơn một chút?”

“Đại nhân hẳn là có thâm ý.” Lư Sắt suy tư nói: “Hắn dùng phương pháp này để nói cho chúng ta biết, không được dưỡng thành tính ỷ lại, vận mệnh của mình, cuối cùng vẫn nằm trong tay của chính mình. Quá thông minh, An Na, chúng ta cũng tổ chức nhân thủ, xây dựng lại khu trồng trọt đã bị thiêu hủy trở lại.”

An Na lườm hắn ta một cái: “Đã xây lại từ lâu rồi, đợi đến đầu xuân năm tới là có thể gieo hạt, hiện tại không còn kịp đâu.”

Lư Sắt gãi gãi đầu, khích lệ nói: “Vẫn là An Na lợi hại, suy nghĩ thật chu đáo, giao Hàn Băng thành vào tay muội, ta cũng yên tâm.”

An Na mắng: “Huynh đừng có nghĩ tới chuyện trốn tránh trách nhiệm, huynh mới là lựa chọn số một.”

An Na vừa nói xong, đột nhiên có người nhanh chóng đến bẩm báo: “Báo cáo thành chủ, chúng ta đã đào được tháp kiểm soát trận truyền tống, nhưng mà bên trong có thứ gì đó, đã giết hai người của chúng ta.”

Lư Sắt lập tức nói: “Thông báo cho đại nhân biết!”