Nói thật, sau khi nghe xong bài "đi đại lý" mà Dương Tịch và Nhâm Hòa biểu diễn, ngay cả bản thân Vương Quyền đều tính toán nhận thua, nhưng mà tất cả mọi người đều không thể nghĩ được là sẽ còn một bài hát!
Vì cái gì ư? Bởi vì hiện tại giới giải trí chính là cái dạng này a, bài hát hay khó cầu, bằng không Giang Tư Dao cũng sẽ không bỏ 80 vạn mua một bài hát! Cho nên bọn họ theo bản năng cho rằng, có thể có một bài hát hay liền đã không tồi rồi, mắt nhìn này hai cái thiếu niên trước mặt sắp sửa quật khởi, chắc chắn sẽ có không ít công ty muốn tìm được bọn họ, sau đó ký hợp đồng với bọn họ.
Đương nhiên, rất có khả năng là chỉ ký một người, ký nữ không ký nam, đây cũng là thái độ bình thường của giới giải trí, muốn bồi dưỡng một cái nữ thần tượng, điều tiên quyết nàng liền không thể có bạn trai……
Trong lúc mọi ngời đang nghi hoặc, Nhâm Hòa đã đàn lên nhạc đệm, Dương Tịch chỉ nghe nốt nhạc đầu tiên liền đã biết Nhâm Hòa muốn cho nàng hát bài gì rồi!
《 Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm 》!
Nhạc đệm của "Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm" này dài hơn so với "Đi đại lý" rất nhiều, thanh âm ghi-ta vang lên trước sau như một, đều làm mọi người nghe được cảm thấy kinh diễm, hơn nữa giai điệu này không khỏi khiến cho mọi người có dự cảm là: Này chẳng lẽ sẽ là một bài hát hay!
Tiếng đang ghi-ta kia khiêu thoát phiêu phù giống như vì mọi người kéo ra tấm màn đêm, lộ rõ bầu trời điểm trắng từng ánh sao!
Tuy nhiên nếu chỉ nghe khúc nhạc dạo thì sẽ chưa tưởng tượng được quá nhiều hình ảnh, một bài hát xuất sắc hay không xuất sắc, còn phải nghe toàn bộ mới được, mà lời bài hát chính là bộ phận quan trọng nhất trong đó. Liền nói bài hát vừa rồi "đi đại lý", nếu ca từ chỉ là là bình thường tình tình ái ái, khả năng liền sẽ không có người thích, hoặc là nói người thích sẽ tuyệt đối không nhiều như vậy.
Nhưng mà, "Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm" lại một lần làm toàn trường kinh diễm!
"Cho ta một lần nữa dũng khí tin tưởng, lướt qua những lời nói dối để ôm ngươi.”
Trên thế giới không có chân chính thẳng thắn thành khẩn, sự thật bản thân ở chỗ chúng ta có nguyện ý đi tin tưởng hay không. Nếu yêu một người, có đôi khi chẳng sợ cảm giác được đối phương đang nói dối, vẫn là sẽ đi tin tưởng.
“Mỗi khi ta không tìm được ý nghĩa để tồn tại.”
“Mỗi khi ta bị lạc lõng ở trong đêm tối.”
“Ta cầu nguyện có được một trái tim trong suốt không nhiễm bụi trần.”
“Cùng một đôi mắt biết rơi lệ.”
Đối với người đã từng yêu cùng bằng hữu, mặc kệ phát sinh chuyện không thoải mái gì, thời gian trôi qua sẽ làm thù hận ảm đạm, sẽ làm ái tình đậm sâu.
Ngươi sẽ cảm thấy chúng ta đã lâu không liên hệ, thậm chí cả đời không qua lại với nhau. Nhưng thật sự khi đến một ngày sinh mệnh kết thúc, chúng ta vẫn sẽ nghĩ đến đối phương, nếu khi đó ngươi có thể cùng đối phương nói chuyện, ngươi sẽ nguyện ý sao? Phần lớn thời điểm ngươi sẽ nguyện ý.
Các ngươi sẽ chờ mong có một ngày ở tiệm cà phê góc đường gặp mặt, ngồi xuống tùy ý tâm sự, nói về chuyện năm đó.
Mà ngươi năm đó, còn là thiếu niên đang trên đường trèo đèo lội suối.
Bài hát này có ý nghĩa tích cực hơn, hơn nữa còn đối với bài hát "Đi đại lý" vừa rồi hình thành phong cách đối lập, mọi người sau khi nghe xong này bài hát sau, nhiệt huyết tiềm tàng ở nơi nào đó lại một lần nữa được thiêu đốt lên.
“Dễ nghe! Thật sự dễ nghe!”
“Không nghĩ tới liền đêm nay, chứng kiến hai bài hát tuyệt phẩm ra đời!”
“Ông trời ơi, ta đã dự cảm đến bọn họ muốn quật khởi!”
“Ai? Hai người bọn họ đâu rồi?!”
Trước khi mọi người kịp phản ứng, Nhâm Hòa đã kéo Dương Tịch lặng lẽ chạy mất, mọi người nhìn lên sân khấu rỗng tuếch liền có điểm nhức trứng, làm gì vậy, đánh người ta một cái xong liền chạy đi sao?
Đến đây chính là vì đá quán? Không tính toán trở nên nổi tiếng sao?
“Này vừa hát xong liền đi rồi, chẳng lẽ đến đây đơn thuần chỉ là vì đá quán sao? Đáng ra lúc này nên lưu lại, công bố tên cùng phương thức liên hệ chứ, nói không chừng nháy mắt liền nổi tiếng!”
Trong hai người buổi sáng gặp Nhâm Hòa ở trên đường cao tốc, một người lớn tuổi hơn có chút nhức trứng nói: “Nói không chừng người ta đi đá quán đều là ý tưởng lâm thời……”
Cũng không phải là không có khả năng? Hắn càng nghĩ càng cảm thấy, Nhâm Hòa là nghe được hai người bọn họ nói Vương Quyền muốn ở chỗ này ra mắt bài hát mới, đặc biệt đến đây đá quán! Nghiêm khắc mà nói "Ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm" không phải nhạc dân dao, mà là nhạc rock and roll đang lưu hành, nhưng người ta liền ở nơi như vậy ra mắt, một chút cũng không có gì không tốt. Không bởi vì nguyên nhân gì khác, mà là bởi vì quá dễ nghe!
Cẩn thận ngẫm lại hắn lúc ấy liền cảm thấy tiểu tử kia lúc ở trạm xăng chú ý đến bọn hắn nói chuyện.
Nếu thật là như vậy, Vương Quyền chính là gặp tai bay vạ gió……
Mọi người nghe được hắn nói như vậy đều ngây ngẩn cả người, còn có thể như vậy?
Mà kế hoạch đầu tiên của Nhâm Hòa chỉ là đến một quán bar ở Lạc thành đá quán mà thôi, chỉ cần này mấy bài hát không thành vấn đề, chắc chắn sẽ dẫn tới
Dương Tịch bị Nhâm Hòa lôi kéo trên đường mệt thở hổn hển, hai cái thiếu niên đứng ở bên quảng trường gỡ mũ lưỡi trai xuống cùng nhau cười, tiếng cười của Dương Tịch bỗng nhiên càng lúc càng lớn, rộng rãi mà lại thanh thúy.
Nàng nghiêng đầu hỏi: “Đây là kế hoạch mà ngươi nói sao?”
“Ừm, phải, cũng không phải, tóm lại hết thảy đều thuận lợi,” Nhâm Hòa cười giải thích.
“Vậy sau đó thì sao, chúng ta nên làm gì?” Hiện tại bọn họ hát xong liền chạy như vậy, cũng không biết biểu tình mọi người trong quán bar sẽ như thế nào, chỉ cần nghĩ đến đây Dương Tịch liền có chút vui vẻ, trải nghiệm buổi tối hôm nay đối với nàng giống như là một chuyện cực kì mạo hiểm.
Nàng chưa biết cái gì đã bị Nhâm Hòa kéo đi quán bar, còn kiêu ngạo đá quán của người ta nữa.
Nhưng là, thực sự kích thích a, thực sự chơi vui a!
“Kế tiếp, đương nhiên là hát nốt những bài hát còn lại, sau đó mai danh ẩn tích!”
“Mai danh ẩn tích?” Dương Tịch sửng sốt một chút, kia không phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao?
“Ừm, với ngươi ra mắt vẫn còn sớm, ngươi mới bao nhiêu tuổi? Năm nay mới 15, sang năm mới 16, không cần vội vàng xao động lúc này, so với chuyện lộ diện trước tầm mắt của mọi người lúc này, còn không bằng cho bọn họ cái ấn tượng, sau đó trì hoãn xuống, những công ty nổi tiếng đó nhất định sẽ bắt đầu tìm ngươi, nhưng làm cách nào đều tìm không thất, phải biết rằng con người liền có một tật xấu, cái gì dễ dàng có được liền không bị coi trọng, không thể chiếm được mới sinh ra quý trọng" Nhâm Hòa nở nụ cười nói:"Ngươi nói nếu chúng ta đột nhiên ra mắt 5 bài hát kinh diễm, các ngôi sao lớn bởi vì vấn đề bản quyền cũng không thể cover, công ty nổi tiếng muốn tìm ngươi đều không được, liền giống như một đóa phù dung sớm nở tối tàn, ngươi đoán bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?"
“Tiếc nuối, đáng tiếc?”
“Còn có đau lòng,” Nhâm Hòa cười ha ha: “Cái kia thế nhưng đều là tiền, ai cướp được ngươi chẳng khác nào cướp được một cái cây rụng tiền, kết quả cây rụng tiền không thấy, ngươi nói bọn họ đau lòng hay không đau lòng?! Sau đó chờ lúc tái xuất khi mai danh ẩn tích xong, bọn họ nhất định sẽ điên cuồng hơn so lần này.”
“Vì cái gì?” Dương Tịch có chút nghi hoặc, nói thật ra nàng đối với tâm lý học hành vi con người không có hiểu biết gì.
“Bởi vì bọn họ sẽ ngươi sẽ giống lần này, lại một lần nữa biến mất!”
Dương Tịch nghĩ nghĩ, giống như còn có khả năng là như vậy.
Chính cái gọi là từ xưa tới nay chân tình lưu không được, luôn là kịch bản hấp dẫn mọi người, một giây kia khi Nhâm Hòa quyết định, hắn chính là muốn trợ giúp Dương Tịch sáng tạo ra danh vọng to lớn như vậy ngay từ đầu.
Cái gọi là trì hoãn mới có mánh lới, Nhâm Hòa đã tính toán xong.
Hắn biết nữ hài tử như Dương Tịch này vẫn là quá đơn thuần, nhưng mà tất cả không quan trọng, bởi vì Dương Tịch có chính mình, chính mình là một cái kỵ sĩ bảo hộ sẽ vì nàng mà vượt mọi chông gai.
Hắn lúc trước liền nói qua, ở trong lòng hắn chuyện đau xót nhất chính là ở thời điểm sai lầm lại gặp được người mà hắn muốn yêu cả đời, mà hắn sau khi xuyên qua cảm thấy chuyện quan trọng nhất cần làm chính là đền bù cho chính mình một tình yêu oanh oanh liệt liệt.
Bao nhiêu người ở thời niên thiếu gặp được người kinh diễm, nhưng lại bất lực buông xuôi, hoặc là không thể chiếm được, hoặc là lưu không được, hoặc là không quý trọng.
Lại một lần nữa, Nhâm Hòa muốn đem tất cả mọi chuyện đều bù đắp, xem như là nói một lời xin lỗi đối với nhân sinh từng trải qua.