TRUYỆN FULL

[Dịch] Tên Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 139: Cậu gọi cái này là trà sữa? (2)

Điều này cũng khiến cho một số phương tiện truyền thông nhà nước cũng dần dần thay đổi tư duy, gần gũi với người dân hơn.

Quả Táo Nhỏ rất được mọi người yêu thích, các phương tiện truyền thông tất nhiên sẽ không ngồi im mặc kệ.

Thậm chí có rất nhiều phương tiện truyền thông nhà nước cũng đăng tải video cùng nhau nhảy múa bài Quả Táo Nhỏ.

Mặc dù các phương tiện truyền thông nhà nước còn chưa chính thức lên tiếng, nhưng Vu Minh vẫn có thể cảm nhận được phần nào điều đó.

Anh ta là một nhà phê bình âm nhạc, cực kỳ nhạy bén.

Nếu phải dùng bốn chữ để hình dung bài Quả Táo Nhỏ, thì chính là “Xuất khẩu văn hóa”.

Khó mà tưởng tượng nổi, mục tiêu mà rất nhiều ca sĩ ước mong, Hứa Diệp còn chưa ra mắt lại có thể làm được.

Hôm nay chương trình Những Ngôi Sao Ngày Mai hoàn toàn kết thúc, Vu Minh xem từ đầu đến cuối chương trình.

Anh ta cảm thấy rất hứng thú với bài hát cuối cùng do Hứa Diệp biểu diễn, Chiến Binh Cô Độc Tự Do Bay Lượn.

Đánh giá của anh ta với giai điệu này là nếu như thêm lời bài hát phù hợp vào, thì khẳng định đây sẽ lại là một bài hát cực kỳ thịnh hành.

Về phần lời bài hát, Vu Minh có dự định là sẽ lợi dụng độ hot này.

“Hôm nay thức đêm làm ra một bản giai điệu Chiến Binh Cô Độc khác, anh ta quyết tâm bám chắc vào độ hot này.”

Vu Minh cũng biết sáng tác nhạc.

Anh ta mở phần mềm chế tác nhạc ra, bắt đầu dựa vào lý giải của mình, phổ nhạc cho Chiến Binh Cô Độc.

Chuyện này không chỉ riêng mình anh ta làm, mà rất nhiều người trong giới giải trí có hứng thú với chuyện này cũng đang làm.

Độ hot cao như vậy, không lợi dụng thì phí.

Nhỡ đâu bọn họ làm ra một bản giai điệu hay, thậm chí còn hay hơn cả bản gốc của Hứa Diệp.

Đến lúc đó chờ sau khi Hứa Diệp biểu diễn bản gốc, thì nó không thể nào hot tiếp được nữa.

Vu Minh bắt đầu dồn hết tâm trí vào làm.

Tối nay, vì Hứa Diệp mà có rất nhiều người thức đêm làm video.

Sáng sớm hôm sau.

Hứa Diệp thức dậy từ sớm, đi đến sảnh khách sạn Từ Nam Gia ở để chờ cô ấy.

Hôm nay hắn đã trang bị đầy đủ, đeo khẩu trang và đội mũ lưỡi trai.

Lúc ra khỏi cửa Từ Nam Gia đã đặc biệt dặn dò hắn, nếu không thì sẽ xảy ra những rắc rối không cần thiết.

“Cô Tiểu Từ, tôi đến rồi.”

Hứa Diệp gửi tin nhắn qua.

Không lâu sau, Từ Nam Gia đã trả lời lại.

“Tôi xuống ngay đây! Đừng gọi tôi là cô Tiểu Từ! Phải gọi là cô Từ!”

Từ Nam Gia gửi kèm theo một nhãn dán tức giận.

“Vâng cô Tiểu Từ.”

Hứa Diệp cất điện thoại đi rồi đợi một lúc, thì đã nhìn thấy Từ Nam Gia và trợ lý của cô ấy đi đến.

Từ Nam Gia cũng đeo khẩu trang và mũ, mặc một chiếc áo sơ mi trắng và một chiếc chân váy đen, chân đeo một đôi giày lười.

Bộ quần áo này không bằng những bộ đồ mặc ở trên chương trình, nhưng vẫn rất trong sáng và đáng yêu.

Từ Nam Gia nhìn thấy Hứa Diệp thì bước nhanh qua, nữ trợ lý đi phía sau cô ấy nhìn thấy cảnh này chỉ đành bất đắc dĩ cúi đầu.

Sau khi chào hỏi xong, nhóm người đi ra bên ngoài.

Hứa Diệp gọi tài xế của hắn đến lái xe chở ra sân bay.

Đối với sự nhiệt tình của Hứa Diệp, nữ trợ lý của Từ Nam Gia cười nói vài câu cảm ơn.

Chờ mọi người lên xe, nữ trợ lý nhìn Hứa Diệp và Từ Nam Gia đang cười đùa nói chuyện với nhau ở hàng ghế đầu, trong lòng không kìm nén nổi suy nghĩ.

“Không phải chứ không phải chứ? Thí sinh theo đuổi giáo viên hướng dẫn? Nhưng người trong nhóm nhạc nữ như Từ Nam Gia, nếu cô ấy yêu đương, sẽ ảnh hưởng đến cả nhóm.”

“Nhưng mà trông hai người bọn họ rất xứng đôi, một người ngốc nghếch dễ thương, một người thần kinh… cũng không biết sau này con cái sẽ trông như thế nào?”

Suy nghĩ của nữ trợ lý đã đi quá xa rồi.

Bởi vì ở trên xe nên khoảng cách với Hứa Diệp được rút ngắn, nữ trợ lý có thể cẩn thận nhìn kỹ khuôn mặt của Hứa Diệp.

Nhìn một lúc, nữ trợ lý kinh ngạc.

Trước đây cô bị ảnh hưởng bởi mấy hành động thần kinh của Hứa Diệp, hoàn toàn không để ý đến nhan sắc.

Khuôn mặt này chính là mặt mộc, nhưng vẫn vô cùng đẹp trai.

Nữ trợ lý cảm thán trong lòng: “Nếu Hứa Diệp không bị điên, cậu ấy mang khuôn mặt này đi đóng phim thần tượng, thì thật đúng là không ai có thể sánh nổi.”

Lái xe từ khách sạn đến sân bay tầm khoảng nửa tiếng.

Dọc đường đi, nữ trợ lý thường xuyên quan sát Hứa Diệp.

Sau đó cô ấy đưa ra một kết luận.

“Hứa Diệp trông bình thường mà, không có vấn đề gì cả, có phải mấy chuyện lúc trước là do cậu ấy diễn không?”

Trong xe, dù là nói chuyện hay hành động, Hứa Diệp không khác gì người bình thường.

“Vậy xem ra, Hứa Diệp cũng được đó chứ.”

Nữ trợ lý đã bị luân hãm trong nhan sắc của Hứa Diệp.