Thứ chân ngoài dài hơn chân trong, nếu không thể quên được Nam Dương tông thì đến Thiên Kiếm tông hiến ân cần làm gì?
Mượn cơ hội này, trưởng lão cũng muốn xử lý luôn mối phiền toái là đối phương.
"Ta có thể tìm ai..." Nghe đến đây, Diệp Văn Huyên triệt để sững sờ tại chỗ luôn rồi, nàng mới đến nơi này, vẫn một mực đi theo giúp đỡ Thôi Hạo làm việc, vốn dĩ không quen biết ai cả.
Nàng khẽ nhắm mắt lại trực tiếp cảm nhận nội dung bên trong ngọc giản rồi vội vàng hét lên thất thanh: "Bình định? Phản Hư tầng năm?"
Đây nào phải cho nàng cơ hội, rõ ràng là bọn họ muốn cho nàng lựa chọn giữa đâm đầu và chỗ chết và lập tức cút đi mà.